CƯ SĨ DIỆU ÂM
KHUYÊN NGƯỜI NIỆM PHẬT
.:: Thư
trả lời Hộ Niệm ::.
***
Những sơ
xuất thông thường khi Hộ Niệm
Hỏi
Sau khi Hộ
Niệm 8 giờ.
Ban Hộ Niệm có cần thiết thăm hơi nóng người được Hộ Niệm ở đâu không? (Để có
thể xử lý mọi trường hợp xấu kịp thời hay là tùy duyên )
Trả lời:
Nên làm.
Hãy cẩn thận và thành kính làm việc này.
Không nên
làm với tâm hiếu kỳ, nhưng thành khẩn làm vì để coi người đi có bị chướng ngại
nào không, nếu bị chướng ngại thì xử lý kịp thời,
nghĩa là bảo với gia đình và Ban Hộ Niệm nên thành khẩn hộ niệm thêm cho người
ra đi. Nếu được đồng thuận thì tốt, không đồng thuận thì
cũng đành tùy duyên thôi.
Có nhiều người
thăm thân xác quá lâu, quá nhiều làm cho chúng ta tưởng tượng rằng họ bắt cái
xác chết tập thể dục.
Làm như vậy có
vẻ bất kính, nên tránh.
Có
người, vì muốn biểu diễn sự mềm mại, cầm tay lắc qua lắc lại, ẵm lên rồi thả
mạnh xuống giường, để chứng tỏ cho mọi người thấy điều
"Bất khả tư
nghị"
của người chết.
Đây là điều bất kính, hãy tránh.
Hỏi:
Như anh Diệu
Âm hướng dẫn.
Sau thời gian Hộ Niệm, người được Hộ Niệm chỉ
còn hơi nóng ở một điểm hoặc khi nào toàn thân lạnh hết mới được. Vậy một
trường hợp được Hộ Niệm 14 giờ, người được Hộ Niệm ngoài các điều kiện cần
thiết và thoại tướng tốt đầy đủ. Toàn thân người được Hộ
Niệm đều lạnh hết thì trường hợp này như thế nào? (có
được Vãng Sanh không?).
Cũng không nóng
ở đỉnh đầu.
Trả lời:
Hơi nóng có
nghĩa là hơi ấm, hoặc ít lạnh hơn các nơi khác, chứ không phải nóng
"như cái máy
sấy tóc"
như có người đã diễn tả đâu.
Một người được hộ niệm 14 giờ sau khi tắt thở, có thể còn
hơi ấm ở đỉnh đầu. Tuy nhiên, nhiều khi trong suốt thời gian hộ niệm,
căn phòng mở máy lạnh thường xuyên, hoặc khi trời lạnh quá cũng có thể rất khó
phân biệt. Cho nên, nếu ấm ở đỉnh đầu là cách xác định tốt
hơn, mạnh hơn, yên tâm hơn, chứ không phải luôn luôn như vậy.
Ví dụ, có người lúc chết chưa được vãng sanh, nhờ hộ niệm
mà mấy ngày sau mới được vãng sanh thì làm sao còn hơi nóng?
Cuộc vãng sanh của Sư Cô Thích Pháp Giác ở tỉnh Sơn Tây
Trung Quốc là một ví dụ cụ thể.
Cho nên, yếu
tố vãng sanh vẫn phải căn cứ theo ba tư lương là
TÍN-NGUYỆN-HẠNH.
Người có lòng tin, tha thiết cầu vãng sanh, quyết lòng niệm Phật, trước khi
chết được người hộ niệm khuyên nhắc cẩn thận, bảo vệ an toàn, không bị con
cháu trong nhà ngăn cản, phá hoại, khi ra đi được thoại tướng tốt đẹp cũng có
thể xác định được vãng sanh. Nếu có thêm thoại tướng ấm ở đỉnh đầu thì thêm
yếu tố chắc chắn, giúp cho mọi người an tâm hơn,
thế thôi.
Nói
chung, càng có nhiều thoại tướng tốt, càng vững tâm.
Càng nhiều sự cản phá càng khó khăn cho người ra đi.
Người Hộ Niệm chúng ta cứ thành tâm cứu độ chúng sanh, cố
gắng giảm thiểu mọi rủi ro cho họ, mong cho người ra đi được hoàn mãn, là được.
Còn mọi chuyện đều tùy duyên.
Hỏi:
Người được Hộ
Niệm là một em bé hơn 10 tuổi bị bệnh Ung Thư chờ chết. Em chịu niệm Phật và
phát nguyện Vãng Sanh nhưng lại đòi mua đồ chơi theo
anh trường hợp này nên xử lý như thế nào?
Trả lời:
Hộ niệm cho
một người, luôn luôn tìm cách thỏa mãn những yêu cầu của họ.
Một đứa bé 10 tuổi thích đồ chơi là chuyện bình thường, trước lúc chết các em
còn thích được chìu chuộng, thích người chăm lo, thích người thương yêu bảo vệ...
tất cả đều là chuyện bình thường. Người lớn mà đôi khi còn
thích như vậy, huống chi là trẻ em.
Cho nên, hãy
mua đồ chơi cho nó và nói rằng về Tây Phương muốn có đồ chơi gì thì có liền,
không cần đi tìm mua như ở đây.
Thần thông đạo lực ở Tây Phương vi diệu, bay lượn khắp không trung, muốn ăn có
ăn, muốn mặc có mặc, muốn cái nhà bay lên không thì cái nhà bay lên không...
muốn cái gì được cái đó. Còn ở đây, mấy thứ đồ
chơi này họ làm để chơi tạm vài bữa thì hư, đâu có gì là hay...
Lợi dụng sở thích của em mà khuyến tấn thêm, chứ không
phải ngăn các em nhé. Đây không phải là chấp trước,
mà lợi dụng sở thích để hướng dẫn, khuyến khích.
Một em bé mà
biết niệm Phật, biết cầu vãng sanh thật sự là tốt lắm rồi.
Hãy tận dụng tâm lý để thuyết phục và uyển chuyển khuyên nhắc mới thành công
được.
Hỏi:
Khi Hộ Niệm
người khai thị có cần thiết ngồi khai thị liên tục (ngồi gần nói nhỏ và các
thành viên vẫn niệm Phật) hay chỉ khai thị như anh hướng dẫn trong các đĩa Hộ
Niệm cho cô Kim Phượng, Cụ Hồ Thị Lan v.v..?
Trả lời:
Câu
hỏi này hay lắm!
Nhiều Ban Hộ
Niệm, Diệu Âm thấy người khai thị nói liên tục bên tai
người bệnh. Đây là điều không tốt,
dễ làm người bệnh loạn tâm, tức bực, hoặc khó
chịu.
Có nhiều khi vì mình nói hoài, bắt họ phải chú tâm nghe hoài, làm họ bực mình,
tự ái, phiền não... mà không muốn mình Hộ Niệm nữa đó.
Khoảng 1 giờ
hoặc 30 phút nhắc nhở một lần là đủ rồi.
Nếu
người có tín tâm vững, có phát nguyện tha thiết, thường ngày biết niệm Phật tu
hành nhiều v.v.. thì
nhiều khi khỏi cần khai thị nữa. Xin mọi người hãy nhiếp tâm niệm Phật để
người bệnh cũng nhiếp tâm niệm theo thì tốt hơn.
Cụ Hồ Thị Lan,
khi Diệu Âm tới thì cụ đã bị mê man nằm im thiêm thiếp. Hỏi gia đình thì biết
Cụ không niệm Phật tốt mấy, con cháu trong nhà chưa vững lắm về pháp Phật...
chính vì vậy mà Diệu Âm khuyên giải khá nhiều trong
những ca Diệu Âm đến HN, nhưng ít ra cũng 30 phút mới nói một lời ngắn. Coi
trong video thấy khai thị nhiều là do hộ niệm nhiều lần, và người quay phim
quay nhập lại, không có chia ra mà thôi.
Sau khi cụ tắt
hơi, thấy thoại tướng không được tốt, nên trong 4 giờ đầu Diệu Âm nói thêm.
Khi thấy tướng đã chuyển đổi thì Diệu Âm an lòng ra
về... Trước khi ra về có dặn mấy đồng tu tiếp tục niệm
Phật là đủ, không cần nói thêm gì nữa.
Riêng Cô KIM
PHƯỢNG, như mọi người đều biết, cô bị chướng nạn rất nặng nên Diệu Âm phải cố
gắng hết sức để điều giải oan gia trái chủ, (chắc Văn Tập đã biết chứ?).
Diễn giải xong việc oan gia nhập thân thì cô mới ra đi
được. Khi cô ra đi rồi, trong vòng 2 giờ đầu, vẫn cần sự hướng
dẫn để ngừa các chướng nạn vẫn đeo theo cô.
Đây là điều tốt. Đến khi thấy rõ sự chuyển tướng
khá rõ rệt, đây là điều cảm ứng tốt, nên Diệu Âm an
tâm ra về.
- Có nhiều
cuộc hộ niệm, người khai thị nói nhanh quá, nói cứng quá, nói cao ngạo quá,
hoặc sơ ý không giữ sự thành kính với Tam Bảo, hoặc nói quá cứng khi hóa giải
oan gia trái chủ... đây cũng là điều không tốt lắm, cần nên chú ý sửa chữa lại.
- Có nhiều khi
người Hộ Niệm nhắc nhở mà có tính cách bắt buộc người bệnh phải niệm
theo, cứ lắc đầu người bệnh, bắt họ phải mở miệng
niệm theo, ép buộc họ phải mở mắt ra nhìn tượng Phật...
đây cũng là điều không tốt. Nếu thấy người bệnh cứ
ngủ hoài, thì lâu lâu cũng nên nhắc nhở họ cố gắng vùng lên kiên cường niệm
Phật, vui vẻ khích tấn là điều tốt. Tuy nhiên, nhiều khi người bệnh quá
mệt mỏi thì cũng phải cho họ nghỉ một chút, hoặc khuyên họ thầm niệm
theo. Chú ý giúp họ giữ vững ý
nguyện niệm Phật, chứ không thể bắt buộc họ được.
- Nhiều người
hướng dẫn người bệnh mà cứ hỏi nhiều quá, bắt bệnh nhân phải trả lời liên tục,
cũng không tốt! Hãy nên nói ngắn, vui vẻ một vài phút là
đủ, rồi niệm Phật là được. Hỏi người bệnh nhiều quá
làm họ dễ loạn tâm.
- Khi hướng
dẫn, khai thị, không nên mở ra những vấn đề lạ, hoặc hỏi những câu hỏi làm cho
bệnh nhân khó trả lời. Nếu lỡ mở ra một câu hỏi nào, người
bệnh chưa kịp trả lời hoặc suy nghĩ, thì chính người khai thị phải nhanh chóng
trả lời giùm cho người bệnh liền, đừng để họ suy nghĩ hoặc phiền não.
Ví dụ: mình lỡ hỏi:
Cụ muốn nằm
đây hay muốn về Tây Phương? Gặp người vui vẻ thì họ trả
lời được, có người họ cảm thấy khó chịu vì họ nghĩ rằng mình khinh thường họ.
Thấy vậy, đã lỡ hỏi, thì phải nhanh chóng tự giải quyết liền:
Ở đây khổ quá
Cụ à, đau đớn, nhức mỏi, hãy mau về Tây phương với A-Di-Đà Phật hưởng tận sự
sung sướng, thành Bồ-tát, thành Phật nghen, v.v..
và v.v..
- Tập nói cho
thật tự nhiên, cũng đừng quá vội, quá nhanh, cũng đừng quá nhựa nhựa, quá chậm.
Nói tự nhiên và không làm quá vẻ nghiêm trang, căng thẳng.
Hay vui vẻ, tự nhiên, thản nhiên, đầy đủ sự khuyến tấn, khích lệ... Những khả
năng này sẽ phát triển dần theo kinh nghiệm. Thông
thường những lần hộ niệm đầu nói hay bị vấp víu, nhưng không sao đâu, từ từ sẽ
tốt dần...
A-di-đà Phật
Diệu Âm
(29/09/2008)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét